11 Ngài đã giơ tay Ngài ra trên biển;Ngài đã làm các vương quốc rúng động;CHÚA đã ban lịnh nghịch lại Ca-na-an, Ðể tiêu diệt các thành trì của nó.
12 Ngài phán, Ngươi sẽ chẳng vui cười nữa, hỡi ái nữ của Si-đôn, người trinh nữ bị hãm hiếp;Hãy trỗi dậy và đi qua Ðảo Chíp-rơ trú ngụ,Dù ở đó ngươi cũng không được yên ổn bao nhiêu.
13 Hãy nhìn vào xứ của người Canh-đê;Chính dân ấy, chứ không phải người A-sy-ri, đã biến Ty-rơ thành nơi ở của thú rừng;Chúng đã dựng tháp để vây thành;Chúng đã phá tan các cung điện;Chúng đã biến nó thành chốn đổ nát hoang tàn.
14 Hỡi các thương thuyền của Tạt-si, hãy than khóc,Vì thành trì che chở của ngươi đã bị phá tan rồi.
15 Từ ngày ấy, Ty-rơ sẽ bị lãng quên trong bảy mươi năm, như số năm của một đời vua. Sau bảy mươi năm ấy, số phận của Ty-rơ sẽ giống như lời ca của người kỹ nữ:
16 Hỡi người kỹ nữ đã bị lãng quên,Hãy ôm đàn dạo quanh thành phố,Hãy khảy cho thật hay, hãy hát nhiều bài hát,May đâu người ta sẽ nhớ đến ngươi.
17 Mãn bảy mươi năm, CHÚA sẽ thăm viếng Ty-rơ. Nó sẽ trở lại nghề cũ, tức làm điếm với mọi vương quốc trên mặt đất.