17 Giống như người đàn bà gần đến giờ sinh nở,Nàng quằn quại khóc la theo từng đợt cơn đau,Lạy CHÚA, chúng con ở trước mặt Ngài cũng như vậy.
18 Chúng con cũng mang thai, chúng con cũng quằn quại, nhưng chúng con chỉ sinh ra toàn gió;Chúng con chẳng đem sự giải cứu đến trên đất;Chúng con không sinh ra ai để tiếp tục sống trên địa cầu.
19 Người chết của Ngài rồi sẽ sống lại;Xác chết của con và họ sẽ cùng trỗi dậy.Hỡi những kẻ nằm trong bụi đất, hãy trỗi dậy và ca hát vui mừng;Vì giống như sương mai của Ngài mỗi sáng xuất hiện trên khắp cỏ cây thế nào,Ðất sẽ thả các âm hồn ra để sống lại cũng thể ấy.
20 Hỡi dân Ta, hãy vào trong phòng, rồi đóng cửa lại;Hãy lánh mặt một thời gian ngắn, cho đến khi cơn thịnh nộ qua đi.
21 Vì này, CHÚA đã rời khỏi nơi ngự của Ngài Ðể đi trừng phạt các dân trên đất vì tội của họ;Bấy giờ đất sẽ phơi bày máu đã đổ mà nó đã nhận;Nó sẽ không che đậy thây của những người bị sát hại nữa đâu.