15 Ðoạn nó lấy gỗ của cây ấy về làm củi;Một phần của cây ấy nó đốt để sưởi ấm cho nó;Một phần khác nó dùng để nhóm lửa và nướng bánh;Phần còn lại nó lấy và làm thành một vị thần để thờ;Nó tạc nên một pho tượng, rồi quỳ xuống trước mặt pho tượng đó mà lạy.
16 Một phân nửa nó dùng làm củi chụm trong lửa,Trong phân nửa ấy, nó đã dùng để nướng thịt, ăn, và được no nê;Nó cũng dùng gỗ ấy để sưởi ấm cho mình và nói,“Chà, ấm quá; trông ngọn lửa thật ấm quá;”
17 Phần còn lại nó làm nên một vị thần, một tượng thần cho nó,Xong rồi nó quỳ xuống trước mặt tượng đó và thờ lạy tượng ấy;Nó cầu nguyện với tượng ấy và nói,“Xin ngài cứu tôi, vì ngài là thần của tôi!”
18 Chúng không biết và cũng không hiểu;Vì mắt chúng đã nhắm lại, nên chúng không thấy;Lòng chúng đã khép kín, nên chúng không hiểu.
19 Không ai biết suy xét;Không ai có tri thức;Không ai thông sáng mà nói rằng,“Tôi đã lấy phân nửa cây đó làm củi đốt trong lửa,Phải, tôi cũng đã nướng bánh trên than của nó;Tôi đã dùng nó nướng thịt và ăn,Rồi bây giờ tôi lấy phần còn lại tạc thành một vật gớm ghiếc để thờ sao?Chẳng lẽ tôi lại đi hạ mình thờ lạy một khúc gỗ sao?”
20 Kẻ ấy u mê như thể đã ăn tro bụi mà sống;Tâm trí nó tối tăm, nên đã xui nó hành động sai lầm;Nó không thể tỉnh ngộ để cứu lấy linh hồn nó được;Nó không thể nói, “Ta có u mê không, vì thần tay ta nhờ cậy chỉ là đồ giả?”
21 Hỡi Gia-cốp, hãy nhớ những điều nầy,Hỡi I-sơ-ra-ên, vì ngươi là tôi tớ Ta;Ta đã dựng nên ngươi, ngươi là tôi tớ Ta;Hỡi I-sơ-ra-ên, Ta sẽ không quên ngươi.