7 Ta đã tạo ra ánh sáng và dựng nên bóng tối;Ta ban cho bình an và cũng khiến cho bị tai họa;Ta là CHÚA, Ðấng làm nên mọi sự ấy.
8 Hỡi trời cao, hãy đổ mưa xuống;Hỡi không gian, hãy tuôn đổ công chính vào;Ðất hãy nứt ra, để ơn cứu rỗi mọc lên,Ðể công chính cùng vươn lên một lượt;Ta là CHÚA, Ðấng làm nên điều ấy.
9 Khốn cho ngươi là kẻ dám chống lại Ðấng Dựng Nên mình!Thứ đồ sành đồ gốm mà dám chống lại người thợ gốm ư?Có thể nào đất sét dám nói với người thợ gốm đang nặn nên đồ vật rằng,“Ông tạo ra cái gì vậy?” Hay tác phẩm của ông lại nói với ông rằng,“Ông làm chẳng khéo tay” chăng?
10 Khốn cho kẻ nào nói với cha nó, “Cha đã sinh ra giống gì thế?” Hoặc nói với mẹ nó rằng,“Mẹ đã đẻ ra thứ gì vậy?”
11 CHÚA, Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên, Ðấng Dựng Nên nó, phán thế nầy: Ngươi dám chất vấn Ta về những gì sẽ xảy đến với con dân Ta,Hay dám truyền lịnh cho Ta về công việc của tay Ta làm sao?
12 Ta đã tạo ra trái đất,Rồi dựng nên loài người để sống trên đất;Chính tay Ta đã căng các tầng trời,Và ban lịnh cho các thiên binh thiên thể.
13 Ta đã lập Si-ru lên trong sự công chính;Ta sẽ làm cho mọi đường lối nó trở nên phẳng bằng;Nó sẽ xây dựng lại thành của Ta;Nó sẽ phóng thích dân Ta bị lưu đày,Mà không làm thế để được trả công hay ban thưởng;CHÚA các đạo quân phán vậy.