1 Tôi sẽ hát cho người tôi yêu mến một bài ca về vườn nho của người ấy: Người tôi yêu mến có một vườn nho trên một sườn đồi rất phì nhiêu màu mỡ.
2 Anh ấy đào xới và dẹp bỏ mọi sỏi đá trong vườn,Rồi anh trồng vào đó một giống nho rất quý. Anh cũng xây một tháp canh ngay ở giữa vườn;Anh lại đào một bồn đạp nho trong vườn;Anh mong vườn nho của anh sẽ sinh ra nho tốt,Nhưng nó chỉ sinh toàn nho dại.
3 “Bây giờ, hỡi dân cư ở Giê-ru-sa-lem và hỡi dân chúng ở Giu-đa,Các ngươi hãy xét đoán giữa Ta và vườn nho của Ta.
4 Có gì cần phải làm nữa cho vườn nho của Ta mà Ta đã chẳng làm chăng?Tại sao khi Ta mong nó sinh ra nho tốt,Nó lại sinh toàn nho dại?
5 Bây giờ Ta nói cho các ngươi biết Ta sẽ làm gì với vườn nho của Ta: Ta sẽ dẹp bỏ hàng rào của nó, để nó bị cắn phá tan hoang;Ta sẽ phá dỡ bức tường của nó, để nó bị giày đạp tả tơi.
6 Ta sẽ biến vườn ấy thành một nơi hoang phế;Chẳng ai sẽ tỉa sửa hay vun xới nó nữa;Bụi gai và gai dại sẽ mọc lên trong nó.Ta sẽ truyền cho mây đừng đổ mưa xuống nó nữa.”
7 Vườn nho của CHÚA các đạo quân là nhà I-sơ-ra-ên,Còn dân Giu-đa là những cây nho quý đã trồng;Ngài mong thấy công lý, nhưng chỉ thấy toàn đổ máu;Ngài muốn thấy công chính, nhưng chỉ nghe những tiếng khóc than.