Ê-Sai 51:12-18 BD2011

12 “Ta, chính Ta, Ðấng an ủi các ngươi;Ngươi có biết mình là ai chăng,Mà lại sợ loài người là những kẻ sẽ sớm chết,Và sợ con của loài người là những kẻ mong manh như cỏ dại ngoài đồng?

13 Chẳng lẽ ngươi đã quên CHÚA,Ðấng Dựng Nên ngươi,Ðấng căng các tầng trời,Ðấng đặt nền trái đất,Nên ngày nào ngươi cũng nơm nớp lo sợ cơn giận của kẻ áp bức ngươi, kẻ đang toan mưu tiêu diệt ngươi, như thế?Nhưng cơn giận của kẻ áp bức ngươi đâu rồi?

14 Những kẻ bị bắt đi lưu đày sẽ sớm được giải thoát,Ðể chúng sẽ không chết trong hầm hố giam cầm,Và sẽ không thiếu thức ăn thức uống.

15 Ta là CHÚA, Ðức Chúa Trời của ngươi,Ðấng khiến cho biển động sóng gào;Danh Ngài là CHÚA các đạo quân.

16 Ta đã đặt lời Ta trong miệng ngươi;Ta đã dùng bàn tay Ta bao phủ ngươi,Ðể Ta dựng nên các từng trời,Ðặt các nền trái đất,Và nói với Si-ôn rằng, ‘Ngươi là dân Ta.’”

17 Hãy thức dậy! Hãy thức dậy!Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy trỗi dậy!Ngươi đã uống cạn chén từ tay CHÚA,Ðó là chén thịnh nộ của Ngài;Ngươi đã uống tới cặn của chén làm say choáng váng,Ngươi đã uống cạn chén ấy rồi.

18 Trong số các con cái nó sinh ra,Chẳng có đứa nào dẫn nó đi;Trong số các con cái nó dưỡng nuôi,Không có đứa nào cầm tay nó dắt đi.