19 Hai tai họa gấp đôi nầy đã đến với ngươi,Nhưng có ai thương hại ngươi chăng?Hoang tàn và hủy diệt,Nạn đói và gươm đao.Ta dùng ai để an ủi ngươi đây?
20 Con cái ngươi đã kiệt quệ,Nằm la liệt khắp các đầu đường,Giống như con thú hoang sa lưới nằm chờ chết;Chúng ngất ngư vì thấm đòn thịnh nộ của CHÚA,Vì nhận lấy sự quở phạt của Ðức Chúa Trời.
21 Vậy bây giờ hãy nghe đây,Hỡi những kẻ bị khốn khổ,Những kẻ bị say nhưng không phải say vì rượu:
22 CHÚA Hằng Hữu của ngươi,Ðức Chúa Trời của ngươi,Ðấng binh vực duyên cớ ngươi, phán thế nầy: “Này, Ta cất khỏi tay ngươi chén làm say choáng váng,Cất bỏ luôn tới cặn chén thịnh nộ của Ta;Ngươi sẽ không phải uống nó nữa.
23 Nhưng Ta sẽ trao nó vào tay những kẻ làm khốn khổ ngươi,Những kẻ đã nói với ngươi rằng, ‘Hãy nằm xuống, để chúng ta giẫm trên ngươi mà đi.’Rồi ngươi đã nằm xuống, lấy thân mình làm đất,Làm con đường để chúng giẫm bước lên trên.”