4 Vì CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy:“Ban đầu dân Ta xuống Ai-cập và kiều ngụ tại đó,Về sau dân A-sy-ri đến đàn áp chúng.
5 Thế thì bây giờ Ta còn gì?” CHÚA phán.“Phải chăng dân Ta đã bị bắt đi mà không tốn kém gì cả?Những kẻ cai trị chúng đã nhiếc móc chúng,” CHÚA phán,“Và danh Ta đã bị xúc phạm suốt ngày.
6 Vì thế dân Ta sẽ biết danh Ta,Vì vậy trong ngày ấy chúng sẽ biết rằng,Chính Ta là Ðấng đã phán, ‘Có Ta đây.’”
7 Bàn chân của người mang tin mừng trên các núi đẹp biết bao!Ấy là người rao báo tin hòa bình thịnh vượng,Ðem tin vui phước hạnh,Loan truyền ơn cứu rỗi,Và nói cho Si-ôn biết,“Ðức Chúa Trời của ngươi đang trị vì!”
8 Những người canh gác của ngươi sẽ cất tiếng reo hò,Họ sẽ cùng nhau trỗi tiếng hoan ca,Bởi chính mắt họ sẽ thấy,Khi CHÚA tái lập Si-ôn.
9 Hãy bật lên tiếng vui mừng,Hãy cùng nhau ca hát,Hỡi các ngươi, những nơi hoang phế của Giê-ru-sa-lem!Vì CHÚA đã an ủi dân Ngài,Ngài đã cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.
10 Trước cặp mắt của mọi nước,CHÚA đã biểu dương cánh tay thánh quyền năng của Ngài;Bấy giờ mọi nơi xa xôi hẻo lánh trên mặt đất sẽ thấy ơn cứu rỗi của Ðức Chúa Trời chúng ta.