2 Dù hằng ngày chúng tìm kiếm Ta,Và lấy làm vui được biết đường lối Ta,Như thể chúng là một quốc gia thực thi công chính,Và không quên luật lệ của Ðức Chúa Trời mình;Chúng cầu xin Ta những luật lệ để thể hiện công lý;Chúng lấy làm vui được đến gần Ðức Chúa Trời.
3 Chúng nói, ‘Sao chúng tôi kiêng ăn mà Ngài chẳng thấy?Sao chúng tôi hạ mình mà Ngài chẳng quan tâm?’ Nầy, trong ngày các ngươi kiêng ăn các ngươi vẫn làm điều lòng mình ưa thích;Các ngươi bóc lột mọi người làm thuê cho mình.
4 Nầy, các ngươi kiêng ăn để cãi nhau rồi ẩu đả,Dùng nắm tay đánh đấm cộc cằn.Các ngươi làm như thế trong ngày kiêng ăn sám hối,Mà lại mong lời cầu nguyện của mình được thấu đến trời cao.
5 Phải chăng đó là cách kiêng ăn Ta muốn thấy trong ngày linh hồn ngươi thống khổ?Phải chăng cúi rạp đầu như sậy lau trước gió,Và nằm trong vải thô và tro bụi là xong?Ngươi cho đó là kiêng ăn sám hối, và đó là ngày CHÚA chấp nhận hay sao?
6 Ðây không phải là cách kiêng ăn Ta chấp nhận sao:Tháo bỏ các xiềng xích của bất công áp bức,Gỡ bỏ những dây trói buộc người ta vào ách nặng nề,Trả tự do cho những người bị oan khiên ức hiếp,Và đập tan mọi xiềng xích gông cùm?
7 Há chẳng phải chia cơm sẻ bánh cho người đói,Tiếp vào nhà những kẻ nghèo khó vô gia cư,Khi thấy ai không đủ quần áo che thân thì cho áo quần để mặc,Khi bà con ruột thịt gặp cảnh khốn khó đến nhờ thì đừng tìm cách tránh né hay sao?
8 Bấy giờ ánh sáng của ngươi sẽ rực rỡ như ánh bình minh;Ngươi sẽ được chữa lành nhanh chóng;Ðức công chính của ngươi sẽ đi trước để mở đường cho ngươi;Vinh hiển của CHÚA sẽ đi sau để bảo vệ ngươi.