8 Ðường đem lại bình an thịnh vượng chúng không hề biết đến;Ðường chúng đi không có dáng công lý nơi nào;Chúng đã tạo cho mình những con đường lươn lẹo cong queo;Ai chọn đi các đường ấy sẽ không biết bình an thịnh vượng.
9 Vì thế công lý đã xa cách chúng con;Lẽ công chính không đến gần chúng con;Chúng con cầu mong ánh sáng, nhưng nầy đây, chỉ có tối tăm!Chúng con tìm ánh sáng rạng ngời, nhưng lại đi trong bóng tối mịt mùng!
10 Chúng con mò mẫm mon men theo bức tường như một người mù;Chúng con quờ quạng bước đi như thể không có mắt;Giữa trưa nắng mà chúng con vấp ngã như bước đi khi trời chạng vạng;Giữa những người đang năng động mà chúng con như kẻ đã chết rồi.
11 Tất cả chúng con cứ gầm gừ như đàn gấu,Cứ rên rỉ thê lương chẳng khác gì các bồ câu;Chúng con mong công lý, nhưng không hề thấy;Chúng con mong ơn cứu rỗi, nhưng điều ấy quá xa vời.
12 Vì những vi phạm của chúng con đã quá nhiều trước mặt Ngài;Các tội lỗi của chúng con đã làm chứng nghịch lại chúng con,Vì các vi phạm của chúng con hằng ở với chúng con,Chúng con biết rõ các tội lỗi của chúng con:
13 Chúng con đã dấy nghịch và chối bỏ CHÚA;Chúng con đã lìa bỏ Ðức Chúa Trời của chúng con;Chúng con cứ bẻ cong sự thật để nói điều phản nghịch và dấy loạn chống lại Ngài;Chúng con bịa ra trong lòng, rồi nói ra những lời dối trá.
14 Công lý bị đẩy lui;Công chính đứng đằng xa;Sự thật bị ngã nhào ngoài đường;Công bình không được bước vào.