1 Vào năm Vua U-xi-a băng hà, tôi thấy Chúa đang ngự trên ngai, cao xa vời vợi; vạt vương bào Ngài tràn khắp đền thờ.
2 Các vị hỏa thần đứng hầu bên trên; mỗi vị có sáu cánh; hai cánh che mặt, hai cánh che chân, và hai cánh dùng để bay.
3 Các vị đó nói với nhau và hô to rằng,“Thánh thay, thánh thay, thánh thay là CHÚA các đạo quân;Khắp đất tràn đầy vinh quang Ngài!”
4 Những tiếng hô đó làm rúng động các trụ cửa đền thờ, và khắp đền thờ đều bị khói tỏa mịt mù.
5 Khi ấy tôi thốt lên,“Khốn thay cho tôi! Tôi chắc phải chết rồi,Vì tôi là người có môi ô uế,Sống giữa một dân có môi ô uế,Thế mà tôi lại được thấy Vua, Là CHÚA các đạo quân!”
6 Bấy giờ, một vị hỏa thần bay đến tôi, tay cầm một than lửa đỏ đã lấy kẹp gắp ra từ bàn thờ.
7 Vị hỏa thần ấy cầm than lửa đó chạm vào miệng tôi và nói, “Nầy, vật nầy đã chạm vào môi ngươi, tội ngươi đã được cất bỏ, lỗi ngươi đã được xóa sạch.”