1 Ai đang từ Ê-đôm đi đến, mà y phục của mình đã nhuộm đỏ tại Bốt-ra?Ai đã mặc y phục thật huy hoàng rực rỡ, và bước đi với quyền phép lớn lao?“Ấy chính là Ta,Ðấng nói điều công chính,Ðấng giải cứu quyền năng.”
2 Thưa, tại sao y phục của Ngài lại mang màu đỏ thắm?Sao áo quần của Ngài giống như áo quần của kẻ đạp bồn nho?
3 “Một mình Ta đã đạp bồn nho ấy;Trong muôn dân chẳng ai đạp với Ta;Ta đã đạp chúng trong khi Ta nóng giận;Ta đã giẫm nát chúng trong cơn thịnh nộ của Ta;Máu của chúng đã văng lên quần áo Ta;Toàn bộ y phục của Ta đã bị vấy đầy máu chúng.
4 Vì đã đến ngày báo trả mà lòng Ta đã quyết;Năm cứu chuộc của Ta nay đã đến rồi.
5 Ta nhìn quanh, nhưng chẳng thấy ai có thể giúp;Ta ngỡ ngàng khi không một kẻ phụ tay;Vì thế Ta phải tự tay giải quyết lấy cho mình,Trong cơn giận, chính tay Ta đã giúp Ta thực hiện.
6 Ta đã giày đạp muôn dân trong cơn tức giận,Bắt chúng phải uống chén thịnh nộ của Ta,Và làm chúng phải đổ máu khắp nơi trên đất.”
7 Tôi xin nhắc lại tình thương của CHÚA,Cùng dâng lời ca ngợi CHÚA,Vì mọi việc diệu kỳ CHÚA đã thực hiện cho chúng tôi,Vì lòng tốt lớn lao của Ngài đối với nhà I-sơ-ra-ên,Mà Ngài đã tỏ cho họ theo ơn thương xót của Ngài,Và theo tình thương vô lượng của Ngài,