12 Dùng cánh tay phải của Mô-sê để dẫn dắt họ ra đi?Bằng cánh tay vinh diệu của mình, Ngài đã rẽ nước ra trước mặt họ,Tạo cho Ngài một danh tiếng đời đời.
13 Ðâu rồi Ðấng đã dẫn họ vượt qua các vực thẳm,Như ngựa phi vùn vụt giữa đồng hoang?Nhờ kinh nghiệm đó họ đã không vấp ngã.
14 Như súc vật khoan thai đi vào thung lũng, Thần của CHÚA đã cho họ được an nghỉ.Thưa, Ngài đã dẫn dắt dân của Ngài như thế,Nên danh của Ngài đã vinh hiển lẫy lừng.
15 Xin Chúa từ trời nhìn xuống và xem,Tức từ nơi ngự thánh và vinh hiển của Ngài;Lòng nhiệt thành của Ngài và quyền năng của Ngài,Sự thúc giục trong lòng Ngài và ơn thương xót của Ngài dành cho con đâu rồi?Chẳng lẽ chúng đã bị kiềm hãm rồi sao?
16 Vì chính Ngài là Cha của chúng con.Dù cho Áp-ra-ham không còn biết đến chúng con,Và dù cho I-sơ-ra-ên không còn nhìn nhận chúng con nữa,Thì CHÚA ôi, nguyện Ngài vẫn là Cha của chúng con;Từ muôn đời về trước, Danh Ngài vẫn là Ðấng Cứu Chuộc của chúng con.
17 Lạy CHÚA, sao Ngài nỡ để chúng con xa lạc đường lối Ngài?Sao Ngài để cho lòng chúng con ra chai đá mà không kính sợ Ngài?Nay vì cớ các tôi tớ Ngài, vì cớ các chi tộc làm cơ nghiệp Ngài, cầu xin Ngài quay lại.
18 Dân thánh của Ngài chiếm ngụ nơi nầy chưa được bao lâu,Thì kẻ thù của chúng con đã đến giày đạp nơi thánh của Ngài.