5 Ta nhìn quanh, nhưng chẳng thấy ai có thể giúp;Ta ngỡ ngàng khi không một kẻ phụ tay;Vì thế Ta phải tự tay giải quyết lấy cho mình,Trong cơn giận, chính tay Ta đã giúp Ta thực hiện.
6 Ta đã giày đạp muôn dân trong cơn tức giận,Bắt chúng phải uống chén thịnh nộ của Ta,Và làm chúng phải đổ máu khắp nơi trên đất.”
7 Tôi xin nhắc lại tình thương của CHÚA,Cùng dâng lời ca ngợi CHÚA,Vì mọi việc diệu kỳ CHÚA đã thực hiện cho chúng tôi,Vì lòng tốt lớn lao của Ngài đối với nhà I-sơ-ra-ên,Mà Ngài đã tỏ cho họ theo ơn thương xót của Ngài,Và theo tình thương vô lượng của Ngài,
8 Vì Ngài đã phán,“Chắc chắn chúng là con dân Ta,Những đứa con không lừa dối của Ta.” Vì thế Ngài đã trở thành Ðấng Giải Cứu của họ.
9 Trong mọi khổ đau hoạn nạn của họ, Ngài cùng chịu những khổ đau hoạn nạn ấy với họ,Thiên sứ ở trước mặt Ngài đã được sai đến giải cứu họ; Vì tình thương và lòng thương xót của Ngài, Ngài đã cứu chuộc họ;Ngài đã nhấc họ lên và bồng ẵm họ suốt những ngày xa xưa.
10 Nhưng họ đã nổi loạn và làm buồn Ðức Thánh Linh của Ngài,Nên Ngài đã phải trở thành kẻ thù của họ,Rồi Ngài đã chiến đấu để chinh phục họ trở lại.
11 Bấy giờ dân Ngài nhớ lại những ngày xa xưa;Họ nhớ đến Mô-sê và đoàn dân theo ông ấy ra đi.Ðâu rồi Ðấng đã đem họ lên khỏi lòng biển cả,Dùng những người chăn dắt chăn bầy của Ngài?Ðâu rồi Ðấng đã đặt Thần của Ngài trong lòng họ,