9 Trong mọi khổ đau hoạn nạn của họ, Ngài cùng chịu những khổ đau hoạn nạn ấy với họ,Thiên sứ ở trước mặt Ngài đã được sai đến giải cứu họ; Vì tình thương và lòng thương xót của Ngài, Ngài đã cứu chuộc họ;Ngài đã nhấc họ lên và bồng ẵm họ suốt những ngày xa xưa.
10 Nhưng họ đã nổi loạn và làm buồn Ðức Thánh Linh của Ngài,Nên Ngài đã phải trở thành kẻ thù của họ,Rồi Ngài đã chiến đấu để chinh phục họ trở lại.
11 Bấy giờ dân Ngài nhớ lại những ngày xa xưa;Họ nhớ đến Mô-sê và đoàn dân theo ông ấy ra đi.Ðâu rồi Ðấng đã đem họ lên khỏi lòng biển cả,Dùng những người chăn dắt chăn bầy của Ngài?Ðâu rồi Ðấng đã đặt Thần của Ngài trong lòng họ,
12 Dùng cánh tay phải của Mô-sê để dẫn dắt họ ra đi?Bằng cánh tay vinh diệu của mình, Ngài đã rẽ nước ra trước mặt họ,Tạo cho Ngài một danh tiếng đời đời.
13 Ðâu rồi Ðấng đã dẫn họ vượt qua các vực thẳm,Như ngựa phi vùn vụt giữa đồng hoang?Nhờ kinh nghiệm đó họ đã không vấp ngã.
14 Như súc vật khoan thai đi vào thung lũng, Thần của CHÚA đã cho họ được an nghỉ.Thưa, Ngài đã dẫn dắt dân của Ngài như thế,Nên danh của Ngài đã vinh hiển lẫy lừng.
15 Xin Chúa từ trời nhìn xuống và xem,Tức từ nơi ngự thánh và vinh hiển của Ngài;Lòng nhiệt thành của Ngài và quyền năng của Ngài,Sự thúc giục trong lòng Ngài và ơn thương xót của Ngài dành cho con đâu rồi?Chẳng lẽ chúng đã bị kiềm hãm rồi sao?