7 Không ai trong chúng con kêu cầu danh Ngài;Chẳng người nào trỗi dậy để bám chặt lấy Ngài,Vì Ngài đã ẩn mặt Ngài khỏi chúng con;Ngài đã để cho tội lỗi của chúng con tha hồ hủy hoại chúng con.
8 Nhưng bây giờ, CHÚA ôi,Ngài là Cha của chúng con;Chúng con là đất sét và Ngài là thợ gốm;Chúng con chỉ là sản phẩm của tay Ngài.
9 Lạy CHÚA, xin Ngài đừng quá giận chúng con;Xin Ngài đừng ghi nhớ mãi tội lỗi của chúng con;Nầy, xin Ngài xem đây,Tất cả chúng con đều là dân của Ngài.
10 Các thành thánh của Ngài giờ đã thành những hoang địa điêu tàn;Núi Si-ôn nay đã thành nơi quạnh hiu hoang vắng;Giê-ru-sa-lem bây giờ chỉ là nơi vắng vẻ tiêu điều.
11 Ðền thờ thánh và đẹp đẽ của chúng con,Nơi tổ tiên chúng con thường ca ngợi Ngài,Nay đã bị lửa hừng thiêu rụi;Tất cả những gì chúng con yêu quý nhất,Giờ đã thành đống đổ nát điêu tàn.
12 CHÚA ôi, trước cảnh trạng như thế,Lẽ nào Ngài đành lòng để mặc chúng con chịu mãi như vậy sao?Nỡ nào Ngài cứ bất động, để chúng con bị hoạn nạn thảm khốc luôn như thế sao?