1 CHÚA xuất hiện gặp Áp-ra-ham cạnh các cây sồi ở Mam-rê khi ông đang ngồi tại cửa trại vào một ngày trời nắng nóng.
2 Vừa ngước mắt nhìn lên, ông thấy ba người đến gần mình, ông liền rời cửa trại chạy ra nghênh đón và cúi đầu.
3 Áp-ra-ham thưa: “Thưa Chúa, nếu tôi được ơn dưới mắt Chúa, xin đừng bỏ qua đầy tớ Chúa.
4 Xin cho tôi đem một ít nước các vị rửa chân và kính mời các vị nghỉ mát dưới bóng cây.
5 Cho tôi lấy bánh để các vị ăn lót lòng rồi sẽ lên đường, vì các vị đã hạ cố đến thăm nhà đầy tớ Chúa.” Ba người ấy đáp: “Tốt lắm, ông cứ làm theo như ông nói.”
6 Áp-ra-ham vội vã vào trại bảo Sa-ra: “Mau lên, lấy ba đấu bột lọc nhồi cho nhuyễn rồi làm bánh đi.”
7 Áp-ra-ham chạy thẳng đến bầy gia súc, chọn một con bê béo, giao cho đầy tớ nấu dọn gấp.
8 Áp-ra-ham đem sữa và bơ cùng thịt con bê đã nấu xong, dọn ra trước mặt ba người ấy rồi đứng gần bàn dưới tàng cây.
9 Trong khi đang ăn, họ hỏi Áp-ra-ham: “Sa-ra vợ ngươi ở đâu?” Áp-ra-ham thưa: “Nàng ở trong trại.”
10 Một vị bảo: “Độ một năm nữa, Ta sẽ trở lại đây thăm con. Khi đó, Sa-ra, vợ con sẽ có một con trai.” Sa-ra đứng nghe tại cửa trại sau lưng vị ấy.
11 Áp-ra-ham đã già và Sa-ra đều tuổi đã cao. Sa-ra đã quá tuổi sinh sản.
12 Sa-ra cười thầm tự bảo: “Già như tôi mà còn được niềm vui làm mẹ nữa sao! Chúa tôi cũng đã quá già rồi!”
13 CHÚA hỏi Áp-ra-ham: “Tại sao Sa-ra cười và nói: ‘Già cả như tôi thể này mà thật còn sinh sản được sao?’
14 Có điều gì quá khó cho CHÚA không? Đúng kỳ ấn định, trong một năm nữa, Ta sẽ trở lại thăm con, lúc ấy Sa-ra sẽ có một con trai.”
15 Sa-ra sợ hãi, chối rằng: “Con có cười đâu!” Chúa đáp: “Thật con đã có cười!”
16 Các vị đứng dậy lên đường hướng về Sô-đôm. Áp-ra-ham theo tiễn chân họ đi.
17 CHÚA nói: “Ta có nên giấu Áp-ra-ham điều Ta sẽ làm không?
18 Áp-ra-ham sẽ thành một dân tộc lớn, hùng cường và mọi dân tộc trên thế giới sẽ nhờ người mà được phước.
19 Vì Ta đã chọn Áp-ra-ham để người hướng dẫn con cháu và gia nhân theo người vâng giữ đường lối của CHÚA, làm điều phải và công chính, để CHÚA có thể thực hiện các lời Ngài đã hứa với Áp-ra-ham.”
20 Bấy giờ CHÚA bảo Áp-ra-ham: “Tiếng than oán về Sô-đôm và Gô-mô-rơ quá lớn, tội ác chúng nó thật trầm trọng.
21 Ta sẽ xuống đó xem có đúng như tiếng than vãn đã thấu đến Ta không. Nếu không thì Ta sẽ biết.”
22 Các người ấy quay đi về hướng Sô-đôm, nhưng Áp-ra-ham còn đứng lại trước mặt CHÚA.
23 Áp-ra-ham đến gần Chúa và hỏi: “Chúa tiêu diệt người công chính chung với người ác sao?
24 Nếu có năm mươi người công chính trong thành thì sao? Chúa sẽ tiêu diệt hay Chúa sẽ dung thứ họ vì năm mươi người công chính ở giữa họ.”
25 “Chúa không bao giờ làm việc ấy! Không bao giờ Chúa diệt người công chính chung với kẻ ác! Không bao giờ Chúa đối xử với người công chính cũng giống như các người ác. Không thể như vậy! Vị thẩm phán tối cao của cả thế giới không xử đoán công minh sao.”
26 CHÚA đáp: “Nếu Ta tìm thấy năm mươi người công chính trong thành Sô-đôm thì vì cớ họ Ta sẽ dung thứ cả thành.”
27 Áp-ra-ham tiếp lời: “Thưa Chúa, con xin đánh bạo thưa với Chúa, dù con chỉ là tro bụi.
28 Nhỡ thiếu năm người công chính trong số năm mươi người công chính đó, Chúa có tiêu diệt thành không?” Chúa đáp: “Nếu Ta tìm được bốn mươi lăm người công chính, Ta sẽ không tiêu diệt cả thành!”
29 Áp-ra-ham lại nói với Chúa: “Thưa Chúa, nếu chỉ có bốn mươi người công chính thì sao?” Chúa đáp: “Vì cớ bốn mươi người đó, Ta sẽ không tiêu diệt họ.”
30 Rồi ông nói: “Xin Chúa đừng giận, cho con được thưa: ‘Nếu trong thành có ba mươi người công chính thì sao?’ ” Chúa trả lời: “Ta sẽ chẳng tiêu diệt nếu Ta tìm được ba mươi người công chính.”
31 Áp-ra-ham nói: “Con lại đánh bạo xin thưa với Chúa: Nếu chỉ có hai mươi người công chính thì sao?” Chúa đáp: “Vì hai mươi người đó, Ta sẽ chẳng tiêu diệt thành.”
32 Áp-ra-ham lại thưa: “Xin Chúa đừng giận, con chỉ xin thưa một lời nữa: Nếu trong đó có mười người công chính thì sao?” Chúa đáp: “Vì cớ mười người đó, Ta cũng chẳng tiêu diệt nó!”
33 Xong câu chuyện với Áp-ra-ham CHÚA ra đi, Áp-ra-ham quay về trại.