1 Sa-ra qua đời tại Ki-ri-át A-ra-ba Hếp-rôn xứ Ca-na-an, hưởng thọ một trăm hai mươi bảy tuổi.
2 Áp-ra-ham để tang và than khóc vợ.
3 Đứng bên thi hài Sa-ra, Áp-ra-ham yêu cầu gia đình họ Hết: “Tuy sống giữa các anh, tôi chỉ là một kiều dân.
4 Xin các anh bán cho tôi một miếng đất chôn cất để an táng vợ tôi!”
5 Dân họ Hết đáp:
6 “Vâng, chúng tôi vẫn coi ông là một bậc vương hầu của Đức Chúa Trời. Ông muốn chọn đất chôn cất nào tùy ý, chúng tôi không từ khước đất chôn cất của chúng tôi để ông chôn người chết của ông đâu!”
7 Áp-ra-ham cúi đầu trước mặt họ,
8 yêu cầu: “Các anh đã có nhã ý như thế, xin làm ơn nói giúp Ếp-rôn, con trai Xô-a, vui lòng bán cho tôi cái động Mặc-bê-la ở cuối khu đất của anh ta.
9 Tôi xin trả đúng theo thời giá để mua cái động ấy làm đất chôn cất.”
10 Đang ngồi giữa gia đình họ Hết, Ếp-rôn người Hê-tít, trả lời trước mặt dân chúng đến trước cổng thành;
11 “Thưa ông, tôi xin biếu ông cả cái động lẫn khu đất. Đây có dân chúng làm chứng, tôi xin tặng cả cho ông để ông an táng xác bà.”
12 Áp-ra-ham lại cúi đầu trước mặt dân chúng trong xứ
13 và đáp lời Ép-rôn trong khi dân chúng lắng tai nghe: “Tôi chỉ xin mua và trả tiền sòng phẳng. Xin anh vui lòng nhận tiền, tôi mới dám an táng vợ tôi.”
14 Ép-rôn đáp:
15 “Miếng đất trị giá bốn trăm lạng bạc nhưng chỗ tôi và ông, có gì đâu! Xin ông an táng bà đi!”
16 Nghe chủ đất định giá, Áp-ra-ham cân bốn trăm lạng bạc theo cân lượng thị trường trả cho Ép-rôn trước sự chứng kiến của người Hết.
17 Cánh đồng của Ếp-rôn tại Mặc-bê-la, giáp ranh Mam-rê, gồm khu đất và cái động cùng cây cối trong khuôn viên,
18 từ nay thuộc quyền sở hữu của Áp-ra-ham. Hai bên thỏa thuận tạo mãi, có dân Hết chứng kiến tại cổng thành.
19 Áp-ra-ham an táng vợ mình trong khu đất và cái động mua của Ép-rôn.
20 Động và hang đá đều được chuyển nhượng cho Áp-ra-ham dùng làm mộ địa trước mặt dân Hết.