22 Gia-cốp lại gần cho cha sờ mình. Y-sác nói: “Giọng nói thì của Gia-cốp mà cánh tay lại của Ê-sau!”
23 Y-sác không nhận ra người, vì hai cánh tay đều có nhiều lông như tay của Ê-sau, nên chúc phước lành cho con.
24 Y-sác hỏi: “Con có phải thật là Ê-sau không?” Gia-cốp thưa: “Chính con là Ê-sau mà!”
25 Y-sác bảo: “Vậy con hãy đem thịt rừng đến đây cho cha ăn để cha chúc phước cho con!” Gia-cốp đem thịt đến mời cha ăn và rót rượu cho cha uống.
26 Y-sác bảo: “Con lại đây hôn cha đi!” Gia-cốp đến hôn cha. Y-sác ngửi mùi thơm của áo Ê-sau và chúc phước:
27 Mùi hương của con trai ta Chẳng khác nào hương hoa đồng nội Mà CHÚA ban phước.
28 Cầu xin Đức Chúa Trời ban cho con nhiều sương móc trên trời, Đất đai màu mỡ Nhiều lúa mì, rượu mới.