26 và bảo rằng: “Trời đã sáng, hãy để ta đi!” Nhưng Gia-cốp đáp: “Nếu Ngài không ban phước lành cho tôi, tôi không để Ngài đi đâu!”
27 Người ấy hỏi: “Tên con là chi?” Đáp rằng: “Gia-cốp.”
28 Người liền bảo: “Tên con không phải là Gia-cốp nữa, nhưng bây giờ là Y-sơ-ra-ên vì con đã vật lộn với Chúa và người, con đều thắng cả!”
29 Gia-cốp thưa: “Xin cho con biết tên Ngài.” Người ấy đáp: “Con hỏi tên ta làm chi?” Rồi người ban phước lành cho Gia-cốp tại đó.
30 Gia-cốp gọi địa điểm này là Phê-niên và giải thích rằng ông đã đối diện cùng Đức Chúa Trời mà vẫn còn sống.
31 Gia-cốp ra khỏi Phê-niên lúc trời rạng đông, ông đi khập khểnh vì trật khớp xương hông.
32 Về sau, dân Y-sơ-ra-ên không bao giờ ăn gân đùi ở khớp xương hông vì người ấy đã đụng vào khớp xương hông, vào gân đùi của Gia-cốp.