10 Gia-cốp chúc phước cho Pha-ra-ôn một lần nữa rồi từ biệt nhà vua.
11 Giô-sép giúp cha và các anh em mình định cư tại Ai-cập và cấp cho họ sản nghiệp tại phần đất tốt nhất trong xứ, trong địa hạt Ram-se, theo lệnh của Pha-ra-ôn.
12 Giô-sép cũng cung cấp thực phẩm cho cha và các anh em mình cùng tất cả những người ở trong nhà cha mình tùy theo số trẻ em.
13 Tuy nhiên khắp cả vùng đó không có lương thực vì nạn đói trầm trọng. Cả Ai-cập lẫn Ca-na-an đều điêu tàn vì nạn đói trầm trọng.
14 Giô-sép thu hết tiền bạc trong xứ Ai-cập và trong xứ Ca-na-an tức là số tiền nhân dân mua lúa rồi chứa tiền bạc vào kho của Pha-ra-ôn.
15 Khi tiền bạc trong xứ Ai-cập và xứ Ca-na-an đã hết, toàn thể nhân dân Ai-cập kéo đến với Giô-sép mà yêu cầu: “Xin cấp lương thực cho chúng tôi; không lẽ vì hết tiền mà chúng tôi phải chết đói trước mặt ngài sao?”
16 Giô-sép đáp: “Nếu hết tiền bạc thì giao gia súc các ngươi cho ta, ta sẽ cấp phát lương thực đổi lại.”