22 Cham, cha của Ca-na-an, thấy cha mình trần truồng thì kể lại cho anh và em mình ở bên ngoài.
23 Sem và Gia-phết lấy áo vắt lên vai mình rồi đi thụt lùi đến che đắp sự trần truồng của cha mình; mặt họ nhìn về phía trước nên chẳng nhìn thấy sự trần truồng của cha mình.
24 Khi Nô-ê tỉnh rượu, hay biết được điều đứa con thứ đã làm cho mình,
25 thì nói rằng: “Nguyện Ca-na-an bị rủa sả! Nó sẽ làm nô lệ thấp hèn Cho các anh em nó.”
26 Ông tiếp: “Chúc tụng CHÚA, Đức Chúa Trời của Sem! Nguyện Ca-na-an phải làm nô lệ cho Sem!
27 Nguyện xin Đức Chúa Trời cho Gia-phết phát triển, Nó sẽ sống trong trại của Sem, Và Ca-na-an sẽ làm nô lệ cho nó.”
28 Sau trận lụt, Nô-ê còn sống được ba trăm năm mươi năm nữa,