14 Nếu có tội lỗi trong tay anh, hãy quăng xa đi, Đừng để tội ác cư ngụ trong lều trại anh,
15 Bấy giờ anh sẽ ngước mặt lên, lương tâm không gợn vết, Sống vững vàng, không sợ hãi chi.
16 Anh sẽ quên cảnh khổ nạn, Chỉ nhớ nó như dòng nước chảy qua.
17 Bấy giờ đời anh sẽ sáng chói hơn ban trưa, Cảnh tối tăm sẽ như trời hừng sáng.
18 Anh sẽ sống an ninh vì anh có hy vọng, Anh sẽ được che chở và nằm ngủ bình an.
19 Anh sẽ nằm nghỉ, và không ai gây cho anh sợ hãi; Nhiều người sẽ tìm anh xin ân huệ.
20 Nhưng kẻ ác sẽ mòn mắt trông đợi, Mọi lối thoát tiêu tan, Họ chỉ hy vọng thở hơi cuối cùng.