1 Ê-li-hu nói tiếp:
2 Anh tưởng anh nói đúng sao, Khi anh tuyên bố: “Tôi vô tội trước mặt Đức Chúa Trời?”
3 Anh lại hỏi: “Chúa được ích lợi gì? Còn tôi được ích lợi gì, nếu tôi không phạm tội?”
4 Tôi xin thưa với anh, Và các bạn hữu của anh nữa.
5 Hãy ngước mắt lên xem các tầng trời! Hãy ngắm nhìn các tầng mây cao vợi hơn anh!
6 Nếu anh phạm tội, việc ấy can hệ gì đến Đức Chúa Trời? Nếu anh gia tăng vi phạm, anh làm gì được Ngài?
7 Nếu anh công chính, anh cho Ngài điều gì? Ngài nhận được gì từ tay anh?
8 Sự gian ác của anh chỉ hại người đồng loại, Sự công chính của anh chỉ giúp loài người thôi.
9 Loài người bị áp bức nặng nề kêu than, Họ kêu cứu khỏi tay kẻ quyền thế.
10 Nhưng không ai hỏi: “Đức Chúa Trời, Đấng tạo dựng tôi, ở đâu? Chính Ngài khiến bài ca trổi lên trong đêm tối,
11 Ngài ban cho chúng ta tri thức nhiều hơn thú rừng, Khiến chúng ta khôn ngoan hơn chim trời.”
12 Họ kêu cứu, nhưng Ngài không đáp lại, Vì họ kiêu căng và gian ác.
13 Thật lời kêu cứu trống không, Đức Chúa Trời chẳng màng nghe, Đấng Toàn Năng chẳng màng đoái đến.
14 Huống chi anh, làm sao Đức Chúa Trời nghe anh được, Khi anh nói anh không thấy Ngài, Vụ kiện tụng của anh đã đến trước mặt Ngài, Và anh đang chờ Ngài xét xử?
15 Và bây giờ, vì Ngài không đoán phạt theo cơn thịnh nộ, Không quan tâm nhiều đến các vi phạm,
16 Anh Gióp mở miệng nói lời trống rỗng, Nói quá nhiều những lời vô nghĩa.