2 Các anh chắc thật là những người khôn sáng, Khi lìa đời đem theo luôn cả sự khôn ngoan!
3 Nhưng tôi cũng có sự thông sáng như các anh, Chẳng kém các anh đâu; Ai lại không biết những điều các anh nói?
4 Tôi đã trở thành trò cười cho bạn hữu, Dù tôi đã từng kêu cầu Đức Chúa Trời và được Ngài đáp lời! Người công bình trọn vẹn đã trở thành trò cười!
5 Người nhàn hạ khinh người gặp nạn, Người trượt chân bị đánh ngã luôn!
6 Lều trại bọn cướp phát đạt, Những kẻ khiêu khích Đức Chúa Trời sống an toàn, Đức Chúa Trời nắm giữ họ trong tay Ngài.
7 Nhưng anh hãy hỏi loài thú, chúng sẽ chỉ dạy anh, Hỏi loài chim trời, chúng sẽ kể cho anh nghe.
8 Hoặc là anh nói chuyện với đất, đất sẽ chỉ dạy anh, Với loài cá biển, chúng sẽ tỏ cho anh.