12 Con người nằm xuống, không hề chổi dậy; Khi bầu trời còn đó, người không hề thức dậy, Không ai có thể đánh thức người khỏi giấc ngủ say.
13 Ôi, ước gì Chúa giấu con nơi âm phủ, Che kín con cho đến khi cơn giận Chúa nguôi, Định kỳ hạn cho con tại đó, Và nhớ đến con khi mãn kỳ!
14 Người chết rồi có thể nào sống lại? Trọn những ngày nghĩa vụ nhọc nhằn, Con sẽ trông chờ phiên gác thế con.
15 Bấy giờ Chúa gọi, con xin thưa, Chúa sẽ nhớ thương công trình của tay Ngài.
16 Bấy giờ Chúa sẽ đếm từng bước con đi, Nhưng Ngài sẽ không canh chừng tội lỗi con.
17 Vi phạm con sẽ được niêm phong trong túi, Gian ác con, Chúa sẽ che đậy.
18 Tuy nhiên, như núi lở tan ra từng mảnh vụn, Như tảng đá tách rời khỏi sườn núi,