12 Tôi đang sống yên vui, bỗng bị Ngài đập nát, Ngài chụp cổ tôi, ném tôi bể tan tành. Ngài dựng tôi lên làm bia;
13 Bọn bắn cung của Ngài bao vây tôi. Ngài đâm thủng thận tôi, không chút xót thương, Ngài đổ mật tôi ra trên đất.
14 Ngài đánh tôi bị thương, vết này đến vết kia, Xông đánh tôi như chiến sĩ ra trận.
15 Tôi may áo tang mặc phủ lên da, Vùi danh giá tôi trong bụi đất.
16 Mặt tôi sưng đỏ vì khóc, Mắt tôi thâm quầng bóng chết chóc,
17 Dù tay tôi không làm điều bạo ngược, Và lời cầu nguyện tôi trong sạch.
18 Ôi đất, xin đừng lấp máu tôi, Xin đừng ngăn chặn tiếng kêu báo oán!