11 Nỗi kinh hoàng tứ phía khiến nó hãi hùng, Đuổi sát theo gót chân nó.
12 Sức lực nó suy tàn vì cơn đói, Tai họa chầu chực sẵn cạnh bên.
13 Da nó tiêu hao vì bệnh hoạn, Con trưởng nam của Tử thần ăn nuốt tay chân nó.
14 Nó bị bứng ra khỏi lều trại, là nơi nó được an toàn, Và điệu đến trước Vua Kinh hoàng.
15 Người không thuộc về nó sẽ ở trong lều trại nó, Diêm sinh rải khắp nơi nó từng cư trú.
16 Phía dưới, rễ nó khô cằn, Bên trên, nhành nó héo tàn.
17 Kỷ niệm nó bị xóa mất khỏi xóm làng, Không ai nhắc đến tên nó ngoài đồng hoang.