14 Nó bị bứng ra khỏi lều trại, là nơi nó được an toàn, Và điệu đến trước Vua Kinh hoàng.
15 Người không thuộc về nó sẽ ở trong lều trại nó, Diêm sinh rải khắp nơi nó từng cư trú.
16 Phía dưới, rễ nó khô cằn, Bên trên, nhành nó héo tàn.
17 Kỷ niệm nó bị xóa mất khỏi xóm làng, Không ai nhắc đến tên nó ngoài đồng hoang.
18 Nó bị đuổi khỏi vùng ánh sáng vào cõi tối tăm, Bị trục xuất khỏi vòng người sống.
19 Trong gia tộc, nó sẽ không con cháu, Không còn ai sống sót nơi nó từng cư ngụ.
20 Trước số phận nó, người phương tây sững sờ, Người phương đông kinh hãi.