4 Anh tự xé xác mình trong cơn giận! Lẽ nào vì anh đất trở nên hoang vu, không người ở, Và núi đá phải dời khỏi chỗ nó?
5 Phải, ngọn đèn kẻ gian ác sẽ bị dập tắt, Và tia lửa nó không còn chiếu sáng.
6 Ánh sáng trong lều trại nó trở nên tối tăm, Ngọn đèn trên đầu nó sẽ bị dập tắt.
7 Bước chân vững vàng trở thành khập khiễng, Nó sẽ ngã nhào trong mưu chước mình.
8 Vì chân nó đẩy nó vào mạng lưới, Nó bước đi trên hố bị cành lá che khuất;
9 Bẫy sập xuống gót chân nó, Nó sa vào tròng;
10 Thòng lọng giấu dưới đất chờ nó, Lưới bủa trên đường nó đi.