18 Ngay cả bọn trẻ con cũng khinh bỏ tôi, Quay lưng đi khi tôi đứng dậy.
19 Tất cả những người bạn thân nhất đều ghê tởm tôi, Những người tôi yêu mến đều trở mặt chống lại tôi.
20 Xương tôi bám chặt vào da thịt, Tôi thoát được với da bọc răng!
21 Các anh là bạn tôi, xin thương xót tôi, xin thương xót tôi! Vì tay Đức Chúa Trời đã đánh tôi!
22 Sao các anh tiếp tục bắt bớ tôi như Đức Chúa Trời bắt bớ tôi? Các anh buộc tội tôi chưa đủ sao?
23 Ôi, ước gì các lời tôi được ghi chép, Ước gì chúng được khắc trên bia,
24 Với bút sắt, rồi mạ chì, Khắc trên đá đời đời còn đó!