6 Dù kẻ ác kiêu căng đến tận trời, Đầu nó giáp các tầng mây,
7 Nó cũng sẽ tan biến mất như phân làm chất đốt, Ai từng thấy nó sẽ hỏi: “Nó đâu rồi?”
8 Nó sẽ bay mất như giấc mơ, không ai tìm được, Bị xua đi như ác mộng ban đêm.
9 Mắt từng thấy nó sẽ không thấy nó nữa, Nơi nó ở cũng sẽ không thấy nó.
10 Con cái nó phải xin xỏ người nghèo, Khi tay nó hoàn lại sức sống.
11 Xương cốt nó tuy tràn đầy sinh lực tuổi trẻ, Vẫn phải nằm với nó trong bụi đất.
12 Dù tội ác nếm vào miệng thật ngọt ngào, Nó phải cuốn lưỡi lận tội ác bên dưới,