17 Có bao lần đèn kẻ ác bị dập tắt, Tai họa giáng xuống chúng, Đức Chúa Trời nổi giận hình phạt chúng,
18 Chúng tựa như rơm trước ngọn gió, Như trấu bị bão cuốn đi?
19 Các anh nói: “Đức Chúa Trời để dành tội ác chúng cho con cháu.” Xin Ngài báo trả tội nhân để chúng biết thân!
20 Xin cho chính mắt chúng nhìn thấy cảnh diệt vong, Xin cho chúng uống cơn phẫn nộ của Đấng Toàn Năng!
21 Vì chúng chẳng màng điều gì xảy đến cho gia đình, Sau khi chúng qua đời.
22 Ai dám dạy Đức Chúa Trời, Khi chính Ngài xét xử ngay cả các thiên thần?
23 Người nầy sống thảnh thơi, an nhàn, Khỏe mạnh đến khi chết: