11 Ánh sáng tối mờ đến nỗi anh không thấy, Và nước lũ ngập chìm anh.
12 Không phải Đức Chúa Trời ở trên cao, tận trên các tầng trời sao? Anh hãy nhìn xem các vì sao cao nhất, chúng cao biết bao!
13 Vì thế anh nói: “Đức Chúa Trời biết gì? Làm sao Ngài xét xử được xuyên qua đám mây đen kịt?
14 Mây bao phủ Ngài, nên Ngài chẳng thấy, Và Ngài bước đi trên vòm trời.”
15 Anh có muốn tiếp tục đi theo đường cũ, Đường kẻ ác vẫn thường đi?
16 Chúng bị chụp bắt đi trước giờ định, Nền tảng chúng sụp đổ trôi theo dòng sông.
17 Chúng nói với Đức Chúa Trời: “Xin lìa xa chúng tôi. Đấng Toàn Năng có thể làm gì chúng tôi được?”