8 Bọn cường hào anh cho chiếm đất, Kẻ được nể vì ở luôn nơi đó;
9 Người góa bụa, anh đuổi về tay trắng, Kẻ mồ côi, anh chà đạp chốn nương thân;
10 Vì thế, cạm bẫy bao vây anh, Sự kinh hoàng bất thần chụp lấy anh,
11 Ánh sáng tối mờ đến nỗi anh không thấy, Và nước lũ ngập chìm anh.
12 Không phải Đức Chúa Trời ở trên cao, tận trên các tầng trời sao? Anh hãy nhìn xem các vì sao cao nhất, chúng cao biết bao!
13 Vì thế anh nói: “Đức Chúa Trời biết gì? Làm sao Ngài xét xử được xuyên qua đám mây đen kịt?
14 Mây bao phủ Ngài, nên Ngài chẳng thấy, Và Ngài bước đi trên vòm trời.”