4 Đuổi người nghèo khó ra khỏi đường cái, Mọi kẻ khốn cùng trong xứ phải ẩn tránh;
5 Kìa, người nghèo làm lụng vất vả, Khác nào lừa rừng trong sa mạc, Họ kiếm thức ăn cho con cái, Khác nào lừa rừng tìm mồi trong đồng hoang;
6 Họ lượm lặt rơm rạ trong đồng ruộng, Họ mót nho trong vườn kẻ ác;
7 Họ nằm ngủ mình trần, không manh áo, Không mền đắp trong đêm giá lạnh;
8 Họ ướt đẫm mưa lạnh miền núi, Không nơi đụt, họ nép mình trong hóc đá.
9 Bọn gian ác giật đứa con côi khỏi vú mẹ, Cầm giữ con thơ kẻ nghèo làm tin.
10 Người khốn khổ đi mình trần, không manh áo, Vác bó lúa mà bụng đói meo.