19 Rễ tôi bò lan dài ra mé nước, Nhành lá tôi đọng sương đêm.
20 Tôi luôn nhận được vinh dự mới, Sức mạnh tôi dồi dào như cung mới lên dây.
21 Người người lắng tai, chờ đợi, Im lặng nghe tôi góp ý.
22 Tôi nói xong, không ai bàn thêm nữa, Lời tôi thấm từ từ như nước nhỏ giọt.
23 Họ trông đợi tôi như trông đợi mưa, Họ há hốc miệng như chờ hứng mưa xuân.
24 Tôi mỉm cười khi họ nản lòng, Nét mặt tươi sáng của tôi nâng đỡ họ.
25 Tôi chọn đường đi cho họ, tôi chỉ huy họ, Tôi sống giữa họ như vua giữa quân đội, Như người an ủi kẻ tang chế.