11 Tại sao tôi chẳng chết đi khi vừa ra khỏi dạ, Chẳng tắt hơi khi mới lọt lòng?
12 Tại sao lại có đầu gối đỡ lấy tôi, Và vú cho tôi bú?
13 Nếu không, giờ đây tôi đã nằm yên tịnh, Tôi đã ngủ và nghỉ ngơi,
14 Cùng với vua chúa và các cố vấn trần gian, Những người đã xây dựng lại cho mình các thành trì đổ nát;
15 Hoặc cùng với các nhà lãnh đạo có vàng bạc Chất đầy ắp nhà.
16 Tại sao tôi lại không bị chôn kín như thai bị sẩy, Như các em bé chết khi vào đời, không hề thấy ánh sáng?
17 Nơi đó, kẻ ác ngừng tác hại, Và nơi đó, kẻ đuối sức được yên nghỉ.