17 Nơi đó, kẻ ác ngừng tác hại, Và nơi đó, kẻ đuối sức được yên nghỉ.
18 Những kẻ tù đày cùng nhau nhàn hạ, Không còn nghe tiếng bọn cai tù quát tháo.
19 Kẻ hèn, người sang đều ở đó như nhau, Và nô lệ được tự do khỏi người chủ hà hiếp.
20 Tại sao kẻ khốn khổ được thấy ánh sáng, Và người có lòng cay đắng lại được sống?
21 Họ ước ao sự chết, nhưng không được, Họ đào xới tìm kiếm sự chết hơn là tìm kho báu;
22 Họ vui mừng hớn hở, Họ sung sướng khi đạt đến nấm mồ.
23 Người bước đi trên con đường bị che khuất, Người bị Đức Chúa Trời rào kín chung quanh, Sao lại được thấy ánh sáng?