7 Họ hí rú lên giữa bụi rậm, Họ nằm chen chúc dưới lùm gai.
8 Vốn dốt nát, không tên tuổi, Họ bị đánh đập, đuổi ra khỏi xứ.
9 Nhưng bây giờ, con cái họ đặt vè nhạo tôi, Đem tôi ra bàn tán chê cười.
10 Chúng ghê tởm tôi, tránh xa tôi, Không ngại khạc nhổ vào mặt tôi.
11 Vì Đức Chúa Trời đã tháo dây cung tôi và hạ nhục tôi, Nên chúng không kiêng nể gì tôi.
12 Bên phải tôi, một lũ hỗn tạp nổi dậy, Đánh tôi phải bỏ chạy, Đắp mô đắp lũy hại tôi.
13 Chúng phá vỡ đường tôi đi, Tôi càng bị thiệt, chúng càng được lợi, Chúng không cần ai giúp.