18 Nhưng khi vươn chân phóng chạy, Nó chê cười cả ngựa lẫn kỵ mã!
19 Con có ban sức mạnh cho ngựa, Khoác bờm phất phơ lên cổ nó,
20 Khiến nó nhảy như châu chấu, Gây kinh hoàng với tiếng hí oai phong?
21 Ngựa hí hửng xoáy mạnh vó xuống trũng, Xông thẳng vào chiến trận đón binh đao.
22 Nó khinh thường sợ hãi, không hề khiếp đảm, Không bỏ chạy trước lưỡi gươm.
23 Phía trên nó, bao tên kêu lách tách, Giáo và lao sáng ngời dưới ánh nắng.
24 Nó hứng thú run bấn lên, phóng nhanh như nuốt không gian, Nó không thể đứng yên khi kèn thổi vang rền.