21 Ngựa hí hửng xoáy mạnh vó xuống trũng, Xông thẳng vào chiến trận đón binh đao.
22 Nó khinh thường sợ hãi, không hề khiếp đảm, Không bỏ chạy trước lưỡi gươm.
23 Phía trên nó, bao tên kêu lách tách, Giáo và lao sáng ngời dưới ánh nắng.
24 Nó hứng thú run bấn lên, phóng nhanh như nuốt không gian, Nó không thể đứng yên khi kèn thổi vang rền.
25 Nó hí lên mỗi khi tù và rúc, Từ xa nó đánh hơi chiến trận, Nó nghe các tướng lãnh thét lệnh như sấm dậy.
26 Có phải nhờ con khôn ngoan nên chim ưng bay bổng, Sải cánh bay về phương nam?
27 Có phải con truyền lệnh cho đại bàng bay vút lên, Làm tổ trên nơi cao?