14 Sự kinh hãi xâm nhập tôi khiến tôi rùng mình, Toàn thân tôi run lên vì sợ.
15 Một hơi gió lướt ngang qua mặt tôi, Khiến cho lông trên người tôi dựng đứng lên.
16 Có một hình dạng dừng lại, Tôi nhận không ra. Một dáng người lộ ra trước mắt tôi. Giữa cảnh im lặng, tôi nghe một giọng nói:
17 Trước mặt Đức Chúa Trời, có người phàm nào công chính không? Trước mặt Đấng Tạo Hóa, có người nào tinh sạch không?
18 Ngay cả các tôi tớ Ngài, Ngài còn không tin cậy, Các thiên sứ Ngài, Ngài còn buộc lỗi,
19 Huống chi những kẻ vốn ở chòi đất sét, Dựng trên nền đất bụi, Có thể bị chà đạp như mối mọt!
20 Một sớm, một chiều, họ có thể bị nghiền nát, Chết mất đời đời mà không ai biết tới.