2 Ôi, nếu nỗi đau buồn của tôi được đem lên bàn cân, Mọi tai họa xảy đến cho tôi đặt chung trên dĩa cân,
3 Bấy giờ chúng sẽ nặng hơn cát biển! Do đó tôi không kiềm chế được lời tôi.
4 Vì các mũi tên của Đấng Toàn Năng bắn trúng tôi, Tâm hồn tôi uống lấy nọc độc. Tôi kinh hoàng trước sự dàn trận tấn công của Đức Chúa Trời.
5 Lừa rừng nào hí vang bên đám cỏ xanh? Bò mộng nào rống lên bên đống cỏ khô?
6 Món ăn lạt lẽo sao không nêm thêm muối? Tròng trắng trứng có mùi vị gì chăng?
7 Tôi chẳng màng đụng đến thức ăn, Ăn vào tôi càng thêm bịnh hoạn.
8 Ước gì lời yêu cầu tôi được thỏa nguyện! Ước gì Đức Chúa Trời ban điều tôi mong chờ!