21 Giờ đây, đối với tôi, các anh cũng giống như dòng sông khô hạn, Các anh thấy tai vạ rồi sợ vạ lây.
22 Tôi nào có xin các anh: “Xin bố thí cho tôi! Xin dùng tài sản các anh hối lộ thay cho tôi!
23 Xin giải cứu tôi khỏi quyền lực kẻ thù! Xin cứu chuộc tôi khỏi tay kẻ bạo tàn!”
24 Xin các anh chỉ dạy tôi, tôi sẽ nín lặng. Xin cho tôi biết tôi sai quấy chỗ nào.
25 Lời chỉ trích đúng làm đau lòng thật, Nhưng các anh chê trách tôi điều chi?
26 Các anh tưởng có thể dùng lời để chỉ dạy, Trong khi các anh xem lời nói của người tuyệt vọng như làn gió thoảng qua.
27 Lẽ nào các anh rút thăm giành trẻ mồ côi, Hoặc đem bạn đổi lấy món hàng?