16 Con chán rồi. Con sẽ không sống mãi, Xin Chúa bỏ mặc con, vì ngày đời con chỉ là một hơi thở.
17 Loài người là gì mà Chúa kể là quan trọng, Mà Chúa quan tâm đến,
18 Và dò xét mỗi buổi sáng, Rèn thử từng lúc một?
19 Bao giờ Chúa mới xây mắt khỏi tôi, Cho tôi thong thả nuốt nước miếng?
20 Hỡi Đấng canh giữ loài người, nếu con có phạm tội, Con có làm gì hại Chúa đâu? Sao Ngài đặt con làm bia tập bắn? Sao con trở thành gánh nặng cho Ngài?
21 Sao Chúa không tha thứ vi phạm con, Bỏ qua tội ác con? Vì chẳng bao lâu con sẽ nằm trong bụi đất; Nếu Chúa tìm con, con sẽ chẳng còn.